Tô Giản An vừa rửa tay đi ra khỏi nhà vệ sinh, bất ngờ thấy một đôi nam nữ đang ôm nhau. Có một con vịt xoè ra hai cái cánh. Ngôi sao nổi tiếng Hàn Nhược Hi, cùng giám đốc của Lục Thị, Lục Bạc Ngôn! Cô nhanh chóng trốn sau bức tường, tâm trạng hóng chuyện ló đầu nghe Thiệp cưới của Đỗ Mỹ Linh và thiếu gia Đỗ Vinh Quang do bạn bè đăng tải trên Facebook. Bên trong thiệp mời có đầy đủ thông tin. Hôn lễ của Đỗ Mỹ Linh và Đỗ Vinh Quang được tổ chức vào lúc 14 giờ ngày 23/10, tại nhà riêng. Chương 21: Tô Giản An Bị Truy Lùng. Chương trước Chương tiếp. 2 cô bạn thân cùng yêu 1 chàng luật sư, đọc chuyện tình tay ba đầy ngang trái TẠI ĐÂY! Từ 1 phu quân ăn chơi trác táng biến thành nam thần, câu chuyện tình yêu đầy sức cảm hóa! Bị lừa thế thân cho em họ 4 chương mới nhất truyện Cô Vợ Mới Cưới Của Lục Thiếu Chương 125 Em Đã Có Anh Rồi (22/04/2022) Chương 124 Điệu Nhảy Latin Điên Cuồng (22/04/2022) Cô Vợ Mới Cưới Của Lục Thiếu , chương 1 của tác giả Đường Ngọc cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. Đọc truyện Cô Vợ Mới Cưới Của Lục Thiếu của tác giả Đường Ngọc, luôn cập nhật chương mới đầy đủ. Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng. Pl7d. Hướng dẫn Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay ********** Buổi tối về đến nhà, Lục Bạc Ngôn liền nhận được cuộc gọi từ Đường Ngọc hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu."Mẹ biết tối mai con muốn đi đâu, mang vợ con cùng đi."Giọng điệu Đường Ngọc Lan hòa ái nhưng mang nghĩa ra lệnh không thể không hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Bạc Ngôn nhíu mi "Mẹ, cô ấy sẽ không muốn đi những nơi như vậy.""Là con không muốn con bé đi, hay là Giản An không muốn đi? Đừng cho là ta không biết ngày mai Hàn Nhược Hi cũng sẽ tham dự!" Đường Ngọc Lan không cho con trai cơ hội thương lượng "Tóm lại, tối mai con phải cho mọi người biết, Giản An là con dâu nhà họ Lục chúng ta. Như vậy ta cũng không tin con cáo già Tô Hồng Viễn kia còn dám muốn có những suy nghĩ kinh khủng gì."Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Bạc Ngôn xoa ấn đường, ngồi vào sô pha trong phòng khách "Đã biết, con sẽ dẫn cô ấy cùng đi."Đúng lúc này, Tô Giản An vừa đi vào, Lục Bạc Ngôn cúp điện thoại nói "Lại đây."Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu."......"Tô Giản An cũng không ngẩng đầu lên, lập tức đi thẳng lên tầng hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Bạc Ngôn nhíu mày càng sâu "Tô Giản An, lại đây!"Tô Giản An lúc này mới nhìn về phía Lục Bạc Ngôn, thản nhiên nói "A, anh gọi tôi?"Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu."Tối mai theo tôi tới một nơi." Lục Bạc Ngôn nói."Không đi."Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Giản An cúi đầu tiếp tục lướt di ngày đi làm về mệt mỏi, còn đi đâu nữa mà đi, còn không bằng ở nhà nghịch di động rồi ngủ hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá đời này, có lẽ chỉ có Tô Giản An dám từ chối Lục Bạc Ngôn không chút do Lục Bạc Ngôn không hề tức giận, ngược lại còn nở nụ cười "Không quan trọng, vừa lúc tôi cũng không muốn mang cô đi." Anh gọi bác Từ "Nói cho phu nhân biết, Thiếu phu nhân không muốn đi."Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu."Cái này......" Bác Từ vẻ mặt khó Giản An đột nhiên ngẩng đầu, căm tức nhìn Lục Bạc Ngôn "Dì muốn tôi đi? Rõ ràng anh cũng không muốn mang tôi đi, sao lại chỉ nói tôi không muốn đi? Gian xảo!"Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu."Tôi tuy rằng không muốn, nhưng vẫn phải hỏi cô. Cuối cùng cô vẫn từ chối. Chẳng lẽ không phải cô nên chịu trách nhiệm sao?"Lục Bạc Ngôn làm ra vẻ như không liên quan đến hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Giản An không thể nào phản bác, chỉ có thể cắn chặt răng "Tôi đi!"Cô không muốn đi cùng Lục Bạc Ngôn cũng tốt, nhưng mong muốn của Đường Ngọc Lan, cô muốn đáp ứng ——chỉ còn phương pháp này để trả ơn dì Đường đã tốt với hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu. Lục Bạc Ngôn cong khóe môi "Thật ngoan.""......" Trong lòng Tô Giản An đem Lục Bạc Ngôn mắng một nghìn hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá 5 giờ chiều ngày hôm sau, Tô Giản An đưa biên bản khám nghiệm tử thi xong thì lái xe về nhà, bất ngờ phát hiện trong nhà còn có hai cô gái đang ngồi trong phòng trố mắt nhìn về phía bác Từ "???"Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Từ cười cười "Thiếu phu nhân, đây là nhà tạo mẫu và chuyên gia trang điểm, họ sẽ giúp cô chuẩn bị một chút, thiếu gia chắc rất nhanh sẽ trở lại, sau đó hai người có thể xuất phát."Tô Giản An còn không kịp phản ứng lại, đã bị lôi đi trang điểm, tạo kiểu hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá vừa tối, Lục Bạc Ngôn cũng về đến nhà, cũng đúng lúc Tô Giản An đã trang điểm và mặc váy dạ hội từ trên tầng bước xuống, hai người bất ngờ chạm mắt Giản An trang điểm rất nhẹ màu nude, nét mặt không khác thường ngày là mấy, trông vẫn trong sáng và ngây thơ. Nhưng trang phục khoác lên người không còn bộ đồ thường ngày, cô mặc một chiếc váy dài đến mắt cá chân màu xanh ngọc, mái tóc đen dài được uốn đơn giản và phóng khoáng ở phần đuôi, những thay đổi này càng tăng thêm phần nữ tính cho hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá vẻ thanh thuần, nhưng lại không thiếu đi nét phong tình quyến rũ của phụ nữ, Lục Bạc Ngôn là lần đầu tiên gặp một Tô Giản An như cắt may của váy hoàn toàn phù hợp với cơ thể, cũng tôn lên đường cong lả lướt mảnh mai của cô. Thiết kế lệch vai giúp cô khoe được ưu điểm bờ vai mềm mại và xương quai tuyệt hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá đứng trên cầu thang, từ xa nhìn lại trông rất như một bức tranh tĩnh, nhưng đôi mắt đào hoa lại sáng ngời, thu hút ánh mắt của người Bạc Ngôn không thể phủ nhận, anh bị kinh diễm trong vài giây, như có chút gì đó xẹt qua tim......Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Giản An hoàn toàn không chú ý tới phản ứng của Lục Bạc Ngôn, sờ soạng chiếc váy trên người, không được tự nhiên hỏi anh "Khi nào thì xuất phát?"Lục Bạc Ngôn lấy lại bình tĩnh "15 phút sau." Anh lên lầu đi thay quần hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Giản An đi đến phòng khách rồi ngồi xuống sô pha, bác Từ đưa cho cô một ly nước chanh "Thiếu phu nhân, cô mặc đồ rất đẹp.""Cám ơn." Tô Giản An tiếp nhận nước chanh, không khỏi nhớ tới hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá năm mười lăm tuổi, cô giống như hầu hết những cô gái nhỏ, có một tủ quần áo đầy những chiếc váy mà mẹ cô mua cho. Mẹ nói, muốn con gái mẹ ăn mặc xinh đẹp như công chúa khi mẹ mất, lâu ngày không có ai mua cho cô quần áo mới, cô mặc đồng phục học sinh quanh năm.. Sau khi lớn lên có thể tự mua quần áo, cô luôn bỏ qua những chiếc váy trong tiềm thức, bởi vì những chiếc váy đẹp treo trong cửa hàng không tốt bằng những chiếc váy mẹ mua trong ký ức.. Cho đến bây giờ đi làm, vì lý do chuyên môn mà cô không thể mặc váy, nên quanh năm đều mặc quần áo bình hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá Giản An ngăn cản bản thân nghĩ miên man, lại uống nửa ly nước chanh, sau đó chợt nghe thấy tiếng Lục Bạc Ngôn "Đứng lên, đi theo tôi."Cô theo bản năng nhìn về phía Lục Bạc Ngôn, ngây ngẩn cả hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá mặc một bộ tây trang may thủ công đắt tiền, đường cắt may hoàn hảo khiến anh trông đẹp trai và cao ráo. Lần này anh mặc kèm thêm áo ghi lê, một bộ màu đen trầm, cùng đôi mắt khiến người ta cảm giác sâu không lường được, nhưng không cách nào ngăn cản được cái vẻ quý tộc trời sinh toát ra từ đàn ông này thật sự có khả năng giết người không cần đền mạng, là phụ nữ đều sẽ ngã xuống chân hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu. Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Xin cảm ơn! ********** Nguồn Wattpad gnart154Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người! Trên đường đi, Tô Giản An vẫn luôn háo hức."Lục Bạc Ngôn, có người mẹ như dì Đường, anh nhất định rất hạnh phúc!"Đây là điều cô hâm mộ Lục Bạc Ngôn sau khi kết hôn đến nay, Tô Giản An vẫn gọi Đường Ngọc Lan là dì như trước, nhưng Đường Ngọc Lan vẫn chờ cô thay đổi xưng Bạc Ngôn nhíu mày nhắc nhở cô "Tô Giản An, chúng ta đã kết hôn rồi, mẹ tôi cũng là mẹ cô."Đối với người mười lăm tuổi đã mất mẹ như Tô Giản An mà nói, tình thương của mẹ vô cùng quý giá, ý của Lục Bạc Ngôn có phải . . . . . sẵn sàng chia xẻ tình thương của mẹ cho cô không?"Lục Bạc Ngôn, tôi lại bị anh làm cảm động . . . . . . Tuy rằng chỉ có hai năm, nhưng tôi sẽ đối như với dì Đường như mẹ ruột của mình !" Tô Giản An thành khẩn nói, "Cám ơn anh!"". . . . . ." Lục Bạc Ngôn chỉ là muốn nhắc nhở Tô Giản An sửa miệng, hình như Tô Giản An tự lý giải ra nhỉ . Nhưng chỉ là thế này, cô đã thỏa mãn ?Anh đột nhiên không đành lòng uốn nắn cô .Đường Ngọc Lan đợi car buổi sáng mới thấy Tô Giản An tới, bà vui sướng vẫy vẫy tay "Giản An, mau vào đi."Tô Giản An đi đến trước mặt Đường Ngọc Lan, mấp máy môi, trịnh trọng mở miệng "Mẹ, con đến thăm mẹ ."Chờ một tiếng"Mẹ" này , Đường Ngọc Lan đã đợi lâu lắm rồi. Giờ chợt nghe thấy, bà không thể không nghi ngờ lỗ tai mình nghe nhầm, trừng lớn mắt nhìn Tô Giản An, giống như hận không thể xoay ngược thời gian trở lại vài giây trước, để bà có cơ hội nghe lại một Giản An có chút mờ mịt "Mẹ, làm sao vậy?"Lúc này đây Đường Ngọc Lan đã xác nhận , đột nhiên dùng sức ôm lấy Tô Giản An "Con ngoan."Tô Giản An cũng nhẹ nhàng ôm lấy Đường Ngọc Lan, nở nụ tay mẹ, đã lâu cô không được ủ đời này, cũng chỉ có Đường Ngọc Lan có thể khiến cô tìm lại cảm giác được mẹ ôm vào Ngọc Lan kích động thật lâu mới lắng xuống, mới nhớ lại con trai mình "Bạc Ngôn đâu? Nó không đến cùng con sao?""Anh ấy ở phía sau."Tô Giản An vừa nói xong, Lục Bạc Ngôn cũng từ bên ngoài bước. Đường Ngọc Lan rất cao hứng nói "Trưa hôm nay ta tự mình xuống bếp, nấu cơm cho các con! Giản An, tài nghệ nấu nướng của ta là học từ mẹ con đấy."Tô Giản An rất chờ mong gật đầu "Vâng!""Bạc Ngôn có nói với con chưa?Nơi này thật ra là nhà cũ của chúng ta." Đường Ngọc Lan nhìn chung quanh một vòng "Bạc Ngôn từ khi sinh ra đã ở nơi này, cho đến khi chuyện kia xảy ra, hai mẹ con ta mới phải ra nước ngoài. . . . . ."Trong lòng mỗi người đều có những vết thương không thể nói thành lời, mà vết thương của Đường Ngọc Lan chính là chuyện của 14 năm trước. Tô Giản An không muốn bà nhớ lại những kí ức đau thương trước đây, vội cười hỏi "Thật vậy hả? Lúc nhỏ anh ấy ở phòng nào ạ?"Đường Ngọc Lan đặt tay Tô Giản An lên tay Lục Bạc Ngôn "Bạc Ngôn, con mang Giản An đi xem, ta đi chuẩn bị cơm trưa."Tô Giản An có chút không tự nhiên, theo bản năng muốn rút tay về, Lục Bạc Ngôn lại giống như biết được suy nghĩ của cô, rất nhanh kéo tay cô "Ở tầng hai, đi theo tôi."Bàn tay anh không thô ráp như những người đàn ông bình thường, khô và ấm, bao lấy bàn tay nhỏ bé của cô, cho cô một cảm giác an Tô Giản An biết, Lục Bạc không thể nắm tay cô cả đời lên tầng, cô giả bộ tự nhiên mà thoát khỏi tay Lục Bạc Ngôn, đi tới đi lui đánh giá căn phòng trước đây của anh, cuối cùng tổng kết ra "Lục Bạc Ngôn, sự nhàm chán của anh đã bắt đầu từ khi còn nhỏ ."Căn phòng to như vậy, ngoài những đồ nội thất cơ bản, cũng chỉ có một giá sách rất lớn. Trên đó cũng chẳng có thêm đồ vật gì ngoài sách, những cuốn tạp chí truyện tranh mà ngày nhỏ các cậu bé thường săn lùng cũng không có, càng miễn nói đến các nhân vật hoạt hình hay phụ kiện trò Bạc Ngôn khinh thường cong khóe môi "Căn phòng trước đây của cô, còn bình thường hơn ở đây."Tô Giản An chưa bao giờ hứng thú với những con búp bê bằng vải vụn và đồ chơi sang trọng. Sở thích duy nhất của cô là sưu tầm tiểu thuyết trinh thám và xem phim hoạt cô cùng Đường Ngọc Lan cũng hay phàn nàn, phòng cô không giống phòng con gái chút nào, lúc ấy Lục Bạc Ngôn cũng ở bên cạnh, cô đến nay vẫ nhớ rõ ánh mắt Lục Bạc Ngôn lúc ấy nhìn cô có chút quái ra vẻ tự tin, ngẩng đầu ưỡn ngực "Là do sở thích hồi nhỏ của tôi. . . . . . Có chút đặc biệt."Lục Bạc Ngôn nhíu mày "Ngươi không giống với người khác gọi là đặc thù, tôi lại thành không thú vị?""Hừm. . . . . ." Tô Giản An sờ sờ chóp mũi, chột dạ, vội dùng cái hộp duy nhất trên giá sách để đổi chủ đề, "Bên trong có phải chứa mấy món đồ chơi hồi nhỏ của anh không?"Nói xong cô định lấy Bạc Ngôn nheo mắt nguy hiểm——Không thể để Tô Giản An thấy mấy thứ trong chiếc hộp!Chân dài hai ba bước đã tới cạnh Tô Giản An thân biên, nắm lấy tay cô, kéo cô qua một cách mạnh mẽ."A. . . . . ."Tô Giản An đột nhiên mất trọng tâm, mặt đụng vào lồng ngực Lục Bạc sự là mặt đụng vào ——đôi môi đang dán vào ngực Lục Bạc Bạc Ngôn mặc một chiếc áo sơmi mỏng, dường như có thể cảm nhận được cánh môi cô mềm mại đến thế nào, tim như bị cái gì đó gẩy nhẹ, một cảm giác kỳ lạ lan tỏa trong lòng muốn. . . . . . Cứ đặt cô trong vòng tay mình mãi như Tô Giản An đã đỏ bừng, chật vật không đứng vững, tức giận trừng mắt nhìn tên đầu sỏ gây nên "Lục Bạc Ngôn!""Tô Giản An, không được sự cho phép đã động vào đồ của người khác là bất lịch sự."Câu đầu tiên đã chặn họng Tô Giản Giản An không vui chu cái miệng nhỏ nhắn "Không xem thì không xem." Nói xong, cô lại hừ hừ, chuồn ra khỏi thấy cô rời đi, Lục Bạc Ngôn mới lấy chiếc hộp xuống, mở ra, bên trong là một bức ảnh đã được bảo quản rất tốt. . . . . .Tô Giản An đến phòng bếp, Đường Ngọc Lan đang rửa rau thái rau, cô xắn tay áo, nhẹ nhàng nói "Mẹ, con giúp mẹ."Không đợi Đường Ngọc Lan trả lời, cô đã cầm một củ khoai tây lên Ngọc Lan cười cười, đột nhiên nhớ tới cái gì "Mẹ lên tầng lấy đồ."Đi ngang qua phòng Lục Bạc Ngôn, Đường Ngọc Lan thấy con trai đang xem một bức khái là ảnh chụp của cha anh trước khi qua Ngọc Lan thở dài, đi vào phòng "Bạc Ngôn."Lục Bạc Ngôn nghe được thấy tiếng mẹ, vội cất tấm ảnh vào hộp "Mẹ, làm sao vậy?"Đường Ngọc Lan từ từ ngồi xuống "Hôm nay các con trở về, là Giản An gọi con trở về đúng khong? Ta đã nói, Giản An cũng nhạy cảm hơn con nhiều, ít nhất còn muốn đến thăm bà già này." Đường Ngọc Lan cười đến vui mừng."Đồng ý với mẹ, cả đời này phải chăm sóc tốt cho con bé.""Mẹ yên tâm. Có con ở đây, cô ấy vĩnh viễn sẽ không bị bất cứ tổn thương nào.”Trong ánh mắt sắc bén của anh tràn đầy quyết Ngọc Lan gật đầu, vỗ vỗ tay con trai "Ta trở về phòng đi lấy chút đồ."Lục Bạc Ngôn đi cùng Đường Ngọc Lan đến cửa phòng bà thì mới quay lại phòng mình, lại nhìn tấm ảnh đã cất giữ mười mấy năm rồi mới đóng hộp lại, đặt lại chỗ cũ rồi mới xuống Giản An vẫn đang cắt cắt thái thái trong bếp, Đường Ngọc Lan cầm theo thứ gì đó lôi kéo Lục Bạc Ngôn cùng đi vào, hai người đều khá sửng kệ là rau dưa hay thịt, đều được Tô Giản An cắt gọn gàng đặt lên đĩa, trông đủ màu sắc xinh xắn, khoai tây được cô cắt rất đều, kỹ thuật cắt tỉa có thể so với đầu bếp chuyên nghiệp."Giản An. . . . . ." Đường Ngọc Lan kinh ngạc hỏi, "Con không phải học về chuyên môn cắt tỉa chứ?""Mẹ, " Lục Bạc Ngôn nhắc nhở "Cô ấy là pháp y." Nghe nói cơ thể người Tô Giản An cũng có thể cắt gọn gàng xinh đẹp, một củ khoai tây thì tính là cái gì?Đường Ngọc Lan như sực tỉnh "Giản An à, nghe nói hôm trước trong tiệc rượu tiểu thư họ Trần cười nhạo con chỉ là pháp y? A, ngày nào đó ta phải mời cô ta đến xem kỹ thuật cắt tỉa của con, cam đoan cô ta về sau thấy con phải run rẩy gọi chị dâu."Tô Giản An cạn lời —— xem ra mẹ chồng cô cũng không phải người dễ Ngọc Lan lại hỏi Lục Bạc Ngôn "Bạc Ngôn, buổi tối hôm nay con không có việc chứ?"Lục Bạc Ngôn "Không có."Đường Ngọc Lan vừa lòng cười cười, tiến đến cạnh Tô Giản An thân thiết nói "Giản An, vậy tối nay hai đứa ngủ lại, ngày mai hãy về nhé?"Lục Bạc Ngôn nheo mắt, vội thừa dịp Đường Ngọc Lan không chú ý lôi kéo Tô Giản An, ý bảo cô tìm cớ từ Giản An đang vui mừng , làm sao nghĩ đến sẽ có vấn đề gì, kì quái nhìn Lục Bạc Ngôn, sau đó cười gật đầu "Vâng, dù sao hai ngày này con cũng không có việc gì." Cô chỉ muốn ở cạnh Đường Ngọc Lan nhiều việc đã không thể cứu vãn , Lục Bạc Ngôn ngược cảm thấy ung dung —— dù sao đến lúc đó, người sốt ruột chắc chắn không phải Ngọc Lan thật vui vẻ mặt tạp dề, bắt đầu nấu sườn, thịt bò hầm khoai tây, cá vược hấp, rau hẹ xào trứng, cải rổ xào, bốn món một canh rất nhanh đã được dọn ra. Đường Ngọc Lan yêu câu Tô Giản An nếm trước "Thử xem có giống đồ ăn mẹ con làm không. Mấy món này đều là món tủ trước đây của mẹ con ."Tô Giản An trước kia rất thích món thịt bò hầm khoai tây của mẹ, cô nếm thử món Đường Ngọc Lan làm , hương vị quả thực không có khác mắt có chút nóng lên, khóe môi lại tươi cười "Rất giống."Đường Ngọc Lan cười cười "Vậy bắt đầu ăn cơm đi."Tô Giản An ngồi xuống liền lễ phép múc cho Đường Ngọc Lan một bát canh, lại tự nhiên mà vậy cầm bát của Lục Bạc Ngôn lên "Uống canh."Lục Bạc Ngôn kinh ngạc nhìn người vợ nhỏ, lơ đãng nhìn thấy mẹ anh ngồi phía đối diện đang cười hí hửng, anh cũng chỉ cười nhẹ "Cám ơn.""Không cần khách sáo."Tâm trạng Tô Giản An tốt, mọi món ăn trên bàn đều trở thành mỹ vị, đây có lẽ là bữa ăn ngon nhất mà cô được ăn sau khi mẹ qua khi ăn xong, người làm bưng hoa quả tới, Đường Ngọc Lan nghiêm trang nhìn hai người "Giản An, Bạc Ngôn, có vấn đề mẹ phải nghiêm túc thảo luận với hai đứa.""Các con tính toán khi nào thì có con? Tên cháu trai cháu gái mẹ đều nghĩ xong rồi .""Phụt ——" Tô Giản An không thể kìm được, ngụm nước vừa uống vào miệng đều phun ra ngoài. Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP Miễn phí giao hàng Free Extra, tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay ********** Nguồn Wattpad gnart154Anh nợ em một câu yêu thương! Nhà Lục Bạc Giản An đã thay đổi mười mấy tư thế ngủ, hơn mười lần cảm thấy buồn ngủ , nhưng vẫn không chợp mắt thường cô dính giường liền ngủ, nhưng hôm nay, trong đầu đều là hình ảnh Lục Bạc Ngôn ôm tay mạnh mẽ của anh áp lên làn da, nhiệt độ cơ thể, lồng ngực ấm áp mạnh mẽ, khuôn mặt điển trai và đường nét rõ ràng. . . . . . Giống như giờ phút này cô đang nằm trọn trong lòng Lục Bạc Ngôn , đều cảm nhận rất rõ những cảm giác kia, tim đập càng lúc càng nhanh. . . . . .Haizz, rời khỏi vòng tay của Lục Bạc Ngôn đã lâu rồi! Dừng lại đi a a a!Mặc dù bình thường Tô Giản An có thể khống chế bản thân rất tốt, nhưng lần này cô không thể chịu nổi, liền rời giường ra khỏi muốn uống chút gì đó để bình tĩnh lại!Còn chưa xuống dưới nhà, Tô Giản An đã thấy Lục Bạc Ngôn đang ngồi trong phòng khác, giọng anh loáng thoáng truyền đến, giọng điệu trầm thấp nhẹ nhàng, cộng thêm nội dung cuộc điện thoại, không khó đoán người nghe điện thoại là Hàn Nhược bỏ vài lần cần diễn trò, Lục Bạc Ngôn chưa bao giờ nói chuyện với cô bằng giọng điệu nhẹ nhàng như vậy, thậm chí đôi khi còn có biểu hiện miễn cưỡng nói chuyện với nghĩ Lục Bạc Ngôn là trời sinh lạnh lùng, thì ra chỉ là trời sinh lạnh lùng với mình mà độ cơ thể anh, cảm xúc cùng nhịp đập mà anh mang lại, ngay lập tức biến mất trong đầu Tô Giản An .Con tim rung rinh của Tô Giản An nháy mắt lạnh giá, từ 100 độ xuống 0 độ, mọi thứ dừng lại một cách thần thở phào nhẹ nhõm, quay vào phòng, ngay sau đó đã chìm vào giấc thức dậy vào ngày hôm sau,Tô Giản An đã quên hết chuyện ngày hôm qua, mọi sự chú ý đều dồn vào bữa sáng ngon lành—— hôm nay lại có bánh bao súp cô yêu thích Từ mang đến hai tờ báo, cho cô một tờ "Thiếu phu nhân, có đưa tin về chuyện ngày hôm qua, cô có muốn xem qua không?"Tô Giản An mở báo, "Phụt" một tiếng bật cười "Hiện tại truyền thông thật sự cái gì cũng viết được."Tiêu đề là 《 Tình huống bất ngờ Lục Bạc Ngôn phấn đấu quên mình đuổi theo bọn cướp cứu vợ yêu 》,Lúc Lục Bạc Ngôn đuổi bắt cướp bọn họ có theo sau sao? Nếu không sao lại biết Lục Bạc Ngôn phấn đấu quên mình ?Tô Giản An còn không chưa cười đã, đã thấy tin tức của Hàn Nhược Hi dưới tiêu nhỏ đến lớn Tô Giản An hiếm khi chú ý đến tin tức giải trí, cho nên việc Hàn Nhược Hi nổi tiếng khắp Châu Á, cô cũng chỉ xem qua đúng hai tin tức liên quan đến cô lại là hai bản tin cô xem cả hai lần đều giống nhau —— lần trước Hàn Nhược Hi bị chụp khóc lóc khi say sỉn, lúc này đây bị chụp đúng cảnh đêm khuya cô ta ngồi lau nước mắt ở tầng dưới nhà mình nghi ngờ là bị tổn thương vì cũng không thể chứ? Ngày hôm qua Lục Bạc Ngôn nói chuyện điện thoại nhẹ nhàng với cô ta như vậy mà, chẳng lẽ sau đó hai người đã cãi nhau ?Tô Giản An ngẩng đầu liếc trộm Lục Bạc Ngôn, anh còn chưa xem, trên mặt tất nhiên cũng không có biểu tình gì, nhưng cô vẫn quyết định truyền thụ kinh nghiệm cho anh!“Trên thực tế, tất cả phụ nữ đều phải được dỗ dành, dù là cô gái bình thường hay nữ vương.” Tô Giản An nói rất chân Bạc Ngôn ngẩng đầu "Ý cô là gì?"Tô Giản An trực tiếp đặt tờ báo trước mặt Lục Bạc Ngôn, chỉ chỉ vào tin tức của Hàn Nhược Hi "Thật ra cãi nhau cũng không phải là chuyện gì lớn, làm gì phải ồn ào đến lên báo chứ? Cũng tổn hại đến hình tượng của người kia, đúng không?"Lục Bạc Ngôn buông đũa, lạnh lùng cười "Ai nói với cô phụ nữ cần được dỗ dành ?""Giang Thiếu Khải đó!" Tô Giản An Lão thành thật nói, “Đây là kinh nghiệm tình yêu mà anh ấy đúc kết từ người phụ nữ thứ N. Truyền thụ cho anh, không cần cảm ơn."" ——"Lục Bạc Ngôn đột ngột đứng dậy, động tác quá lớn khiến chiếc ghế đẩu lùi lại phát ra âm thanh chói tai, Tô Giản An không kịp nhìn rõ biểu cảm trên mặt anh, đã thấy người ta rời đi rồi, bánh bao súp trước mặt cũng chưa động qua."Này, anh không ăn à ?"Tô Giản An vội nói, Lục Bạc Ngôn cũng không quay đầu lại mà đi thẳng ra ngoài, đáng ngạc nhiên Tô Giản An cũng không có chút tức giận."Nhanh như vậy phải đi dỗ dành? Đúng là trẻ nhỏ dễ dạy !"Cô vui mừng lại thỏa mãn mà đem xửng bánh của Lục Bạc Ngôn kéo về phía mình, giải quyết từng cái đến cổng, Lục Bạc Ngôn không cam lòng dừng rồi cô gào gấp gáp như vậy, có lẽ là lo lắng anh còn chưa ăn sáng nhỉ?Người nào đó ôm huy vọng quay đầu lại, lại phát hiện Tô Giản An còn đang ăn bữa sáng của mình. Cuối cùng ý thức được một chuyện Tô Giản An sao có thể quan tâm anh có ăn bữa sáng hay không, cô rõ ràng là quan tâm đến phần bánh bao của Bạc Ngôn cắn chặt răng —— đúng là con nhỏ chết tiệt !Bác Từ không cần nhìn sắc mặt Lục Bạc Ngôn cũng biết anh đang tức giận đến mức đỉnh đầu bốc khói, đi tới lo lắng nói "Thiếu phu nhân, thật ra thiếu gia cùng Hàn tiểu thư. . . . . .""Ôi" Tô Giản An làm động tác "Không cần phải nói" "Đừng nói với tôi tình yêu của bọn sâu đậm thế nào, tôi đều hiểu hết ~"Bác Từ thở dài "Thật ra tôi càng hi vọng cô hiểu một chút." Dù chỉ một chút, thiếu gia nhà họ cũng không phải tức giận như vậy. . . . . .Tô Giản An không có nghe rõ bác Từ nói gì, trong khi ông ấy đang lẩm bẩm một mình, cô tiếp tục vui vẻ đánh chén bánh bao súp của xong bữa sáng Tô Giản An phải đến cục cảnh sát , trong khoảng thời gian này thành phố A tương đối yên bình, không có án mạng nào xảy ra, Tô Giản An nhàn hạ ngồi trước máy tính lướt nhiên, cô nhận được trang web của một diễn đàn lớn từ Lạc Tiểu copy URL vào diễn đàn thì thấy một bài mới mở sáng nay nhưng đã phủ gần 1 vạn bình post là 《 Chủ thớt muốn truy lùng phụ nữ bí ẩn đã khiến nữ thần của chúng ta rơi lệ mấy lần—— Vợ mới của Lục Bạc Ngôn 》.Nick name của chủ thớt là "Nữ hoàng Nhược Hi, tôi yêu bạn" , một cư dân mạng ở Thành phố A và là một fan trung thành của Hàn Nhược Hi. Hai lần thấy Hàn Nhược Hi khóc như đứa trẻ khiến cô ta rất khó chịu, mà cô ta nhận định kẻ đầu sỏ làm nữ hoàng của mình khóc chính là—— người vợ mới cưới thần bí của Lục Bạc nên "Nữ hoàng Nhược Hi, tôi yêu bạn" khởi xướng kêu gọi mọi người truy lùng và công khai danh tính vợ mới cưới của Lục Bạc Ngôn, để nữ thần của cô ta thoải mái hơn. Mà cô ta cũng đã nắm giữ một chút tư liệu cơ bản Vợ của Lục Bạc Ngôn là người thành phố A, công việc rất đặc thù, từng học ở đại học Colombia, Hoa Kỳ. Trong buổi tiệc rượu tối qua, cô đã cùng Lục Bạc Ngôn lộ diện , đã có không ít người biết cô là ai, cho nên truy lùng cũng không khó. . . . . .Sự thật chứng minh số lượng người hâm mộ của Hàn Nhược Hi thật sự đáng kinh ngạc, hơn nữa "Nữ hoàng Nhược Hi, tôi yêu bạn" nắm giữ tư liệu này, rất nhiều người gia nhập đội ngũ truy lùng. Ngẫu nhiên xuất hiện "Truy lùng và công khai danh tính của người khác là hành vi trái pháp luật" nhắc nhở, cũng sẽ nhanh chóng bị "Nữ hoàng Nhược Hi, tôi yêu bạn" dìm chết trong đống nước câu trả lời, 95% người ủng hộ chủ thớt, 85% trong số họ gia nhập đội ngũ truy Tiểu Tịch sốt ruột gửi đến tin tức Tô Giản An, cậu gặp nguy hiểm ! Có muốn ra nước ngoài tránh đi một thời gian hay gì không?Tô Giản An vươn eo và trả lời chậm rãi Cậu nghĩ xác chết khủng khiếp hay những cư dân mạng này khủng khiếp?Sau khi Lạc Tiểu Tịch cân nhắc liền trả lời Thi thể thì so sánh có đáng Giản An Tốt, tôi đi nghiên cứu thi thể người là ngay cả thi thể tôi cũng không sợ, mấy cư dân mạng đó được tính là cái gì?Lạc Tiểu Tịch phát đến một chuỗi dấu chấm than im lặng, biểu đạt sự khâm phục sâu sắc của cô dành cho cô bạn Giản An bình tĩnh lạ thường —— Thi thể hay thứ gì đó, cô căn bản không có gì phải lúc này, điện thoại di động của cô vang lên, Đường Ngọc Lan gọi tới."Dì!""Giản An!" Giọng Đường Ngọc Lan có vẻ hoang mang rối loạn "Ngày hôm qua xảy ra chuyện lớn như vậy, sao không nói cho ta biết? Nếu không phải sáng nay thấy tin tức trên báo, ta cũng không biết con bị bắt cóc . Con có sao không? Không bị thương chứ?"Một loạt câu hỏi han khiến Tô Giản An có chút choáng ngợp, nhưng cô nghe được trong giọng nói tràn đầy vẻ quan tâm. Loại cảm giác này. . . . . . Thực kỳ diệu, thật ấm cười cười "Dì, cháu không sao. Dì đừng quên, cháu cũng coi như một nửa cảnh sát, sao có thể dễ dàng xảy ra chuyện được .""Ta lo lắng, ta phải đến cục cảnh sát nhìn con." Đường Ngọc Lan rất kiên Giản An không phải không muốn Đường Ngọc Lan đến, mà là cô không biết giải thích với đồng nghiệp thế nào về quan hệ của cô cùng vị phu nhân này, cô nghĩ nghĩ "Dì à, cháu thật sự không có việc gì, dì không cần qua đây. Ngày mai là cuối tuần , cháu không cần tăng ca, cháu đến gặp dì!"Đường Ngọc Lan lúc này cũng ý thức được mình đến đột ngột vậy có thể sẽ quấy rầy đến công việc của Tô Giản An, gật gật đầu "Như vậy cũng được, ta ở nhà chờ con!""Vâng."Tô Giản An cúp điện thoại, khóe môi tươi cười hạnh sau 15 tuổi cô đã không còn cảm nhận được tình thương của mẹ , nhưng những lời nói và hành động của Đường Ngọc Lan luôn khiến cô có cảm giác như được mẹ che trước cô đồng ý kết hôn với Lục Bạc Ngôn, ngoại trừ nguyên nhân cô giấu diếm kia, còn là vì Đường Ngọc thích người dì lạc quan thú vị này, nghĩ muốn chăm sóc bà như mẹ ruột tuần có kế hoạch, tâm trạng Tô Giản An rất tốt, ngày hôm sau ăn xong bữa sáng liền đem phần trà hôm qua đã mua đi ra Bạc Ngôn thấy Tô Giản An vui vẻ muốn đi ra ngoài, gọi cô lại "Cô muốn đi đâu vậy?""Tôi muốn đi thăm dì." Tô Giản An đột nhiên nhớ lại vị trước mắt chính là con trai ruột của dì Đường, "Anh muốn cùng đi không? Nếu hai chúng ta cùng đến, chắc hẳn dì Đường sẽ rất vui vẻ!"Cô chớp chớp mắt, hàng mi rung động như chờ Bạc Ngôn sửng sốt trong giây lát. Những gì Tô Giản An cũng là sự thật. Nhưng anh thật không ngờ, người nhìn qua tùy tính vô tư như Tô Giản An, lại là người có suy nghĩ chu đáo, hiếu thuận như vậy, mà người đó còn là mẹ Giản An nghĩ Lục Bạc Ngôn đnag do dự, trừng mắt nhìn qua "Đi thăm mẹ mình thì có gì mà phải do dự ? Thằng con bất hiếu!"". . . . . ." Khóe môi Lục Bạc Ngôn run rẩy một chút."Không đi thì tôi." Tô Giản An xoay người đi ra ngoài, "Tôi tự đi."Lục Bạc Ngôn kịp thời nắm lấy tay Tô Giản An, cầm xe cái chìa khóa mới lôi kéo cô đi ra ngoài, vẫn còn chút khó chịu "Tôi nói không đi khi nào ?" Trên thực tế, Thẩm Việt Xuyên đã hẹn anh hôm nay đi chơi bóng ở ngoại Giản An cười cười "Tôi biết mà, anh trai Bạc Ngôn nhà chúng ta sẽ không phải đứa con vô lương tâm~"Lục Bạc Ngôn ". . . . . ."Tô Giản An liếc nhìn Lục Bạc Ngôn đang nắm tay cô, khóe môi không tự chủ được mỉm tay Lục Bạc Ngôn cùng đi thăm Đường Ngọc Lan, là chuyện cô muốn nghĩ cũng không dám nghĩ. Giống như con đường phía trước đã trở nên rực rỡ muôn màu, trái tim ngập tràn thỏa mãn .Cô chợt muốn nói to với người mẹ đã khuất của mình rằng ít nhất là trong giây phút này, con gái mẹ đang rất hạnh phúc và mãn giờ khắc này, cô tình nguyện chịu đựng tất cả mưa gió.

cô vợ mới cưới của lục thiếu