Giữa đám lá xanh biếc, phượng vươn mình đầy kiêu hãnh, tô điểm cho nền trời bằng những chùm pháo hoa rực rỡ. Phượng làm bừng sáng cả một góc sân trường, trong nắng sớm, phượng tinh khôi đầy tươi mới. Những cơn mưa rào mùa hạ ghé qua làm dịu bớt cái màu đỏ ấy lại, vô vàn cánh hoa theo mưa rơi lả tả trong niềm tiếc nuối của học trò.
đặt tên là Phoenix/ Phượng vỹ. Tìm hiểu sự tích liên hệ Hoa Phượng, thấy có truyền thuyết của ViệtNam và Úc. Chuỵện người Hải Phòng kể ngày xưa có một võ sư tuyệt luân không vợ con, nuôi 5 con trai suýt soát tuổi nhau để truyền nghề. Y phục võ sinh toàn màu đỏ Một năm, nước có loạn, do một tướng cướp võnghệ song toàn nhưng rất hung hiểm.
Tiếng ve và hàng phượng không phải là những hình ảnh thiêng nhiên đơn thuần mà đó chính là ký ức, là kỷ niệm, và niềm vui và tình cảm gắn bó của biết bao cô cậu học trò. Để mỗi khi tiếng ve cất lên, mỗi khi hàng phượng vĩ nở những bông hoa rực rỡ. Lũ học trò
Bạn đang đọc bài viết Khu di tích Bạch Đằng Giang: Hội tụ khí thiêng sông núi tại chuyên mục Thời sự của Báo Diễn đàn doanh nghiệp. Liên hệ cung cấp thông tin và gửi tin bài cộng tác: email toasoan@dddn.com.vn , hotline: 0985698786 ,
Tại Việt Nam, phượng vĩ là biểu tượng gắn liền với tuổi học trò, do mùa nở hoa của nó trùng với thời điểm kết thúc năm học, mùa chia tay của nhiều thế hệ học trò. Do vậy, nó gắn liền với nhiều kỷ niệm buồn vui của tuổi học trò, và vì thế người ta gắn cho nó tên gọi "hoa học trò".
Phượng vĩ là một loài hoa có vẻ đẹp giản dị nhưng mang trong mình rất nhiều ý nghĩa.Đó chính là loài hoa báo hiệu mùa hè đến với lũ học trò " nhất quỷ nhì ma", loài hoa chứng kiến bao mùa tựu trường rồi lại chia tay của lớp lớp học sinh. Thân bài Thuyết minh về loài hoa
MfSu. Cây phượng cũng là hình ảnh thân quen, gần gũi với bất kỳ người học sinh nào. Hoa phượng là loài hoa gắn liền với ký ức học trò, khi trưởng thành, dù đi đâu, làm gì nhưng mỗi khi hè tới, nhìn những chùm hoa phượng vĩ đỏ rực cả góc trời làm cho lòng ta thêm nao nao, bồi hồi nhiều cảm xúc nhớ lại quãng thời gian ngồi trên ghế nhà trường. Vậy bạn có biết về những đặc điểm và ý nghĩa của Hoa Phượng Vĩ thời học trò không? Dưới đây Shop Hoa Tươi Hậu Giang chúng tôi chia sẻ cho các bạn hiểu hơn về loài hoa Phượng. Đặc Điểm và Nguồn Gốc của Hoa Phượng VĩÝ Nghĩa của Hoa Phượng VĩBiểu tượng của Hoa Phượng Đặc Điểm và Nguồn Gốc của Hoa Phượng Vĩ Cây Hoa Phượng Vĩ có nguồn gốc từ cánh rừng ở miền tây Malagasy – Madagascar. Ở ngoài tự nhiên hoang dã thì cây phượng là loài thực vật đang nguy cấp nhưng lại được trồng nhiều ở nơi con người sinh sống. Cây có tác dụng tạo bóng râm mát với những tán lá to, rộng cùng với độ cao khoảng 5 – 12 m mang đến không khí mát mẻ dưới trời nắng nóng ở vùng nhiệt đới. Cây Hoa Phượng có nhiều màu khác nhau gồm màu đỏ, màu vàng và màu tím. Trong đó, hoa phượng đỏ hay là phượng vĩ là giống phổ biến nhất hiện nay. đặc điểm hoa phượng vĩ Phượng vĩ là loài cây thường xanh nhưng tại nơi khô hạn thì cây sẽ rụng lá vào mùa khô. Hoa phượng nở vào khoảng tháng 4 đến tháng 6 tùy vào điều kiện khí hậu của từng khu vực. Cánh hoa lớn với 4 cánh tỏa rộng ra dài khoảng 8 cm, cánh thứ 5 thì mọc thẳng có thể tích lớn hơn 4 cánh còn lại có màu trắng/vàng hoặc cam/vàng. lá cây giống như lông chim dài khoảng 30 – 50 cm và có khoảng 20 đến 40 cặp lá chét. Cây phượng có quả màu nâu sẫm dài khoảng 60cm và rộng tới 5cm. cây hoa phượng >>Xem ngay các loại hoa hồng đẹp nhất Ý Nghĩa của Hoa Phượng Vĩ Không chỉ thế cây còn được trồng nhiều trên những vỉa hè, đường phố, trong công viên trường học có tác dụng làm mát, tạo bóng râm hay để trang trí cho khuôn viên thêm xinh đẹp hơn. Hoa phượng đỏ còn gắn liền với tuổi thơ của nhiều bạn trẻ hoa phượng đỏ gắn liền với tuổi học trò. Gắn liền với nhiều cặp đôi áo trắng, với cái tình yêu nhẹ nhàng, trong sáng tuổi trẻ với những cái thời cắp sách đến trường với cái thời tình đầu nhẹ nhàng qua những lá thư tay hay những cái nắm tay e ấp. ý nghĩa của hoa phượng vĩ >>Tìm hiểu thêm về ý nghĩa của Hoa Tử Đằng Biểu tượng của Hoa Phượng Cách đặt tên này xuất phát từ hình ảnh của lá của cây phượng. Lá cây là lá phức lông chim kép khá giống với hình của lông đuôi loài chim phượng. Cây phượng được Pháp du nhập vào Việt Nam khoảng cuối thế kỷ XIX ở các thành phố lớn. Hiện nay thì hoa phượng được trồng ở nhiều nơi ở Việt Nam đặc biệt là trên vỉa hè và ở trường học. Chính vì vậy, hoa phượng có ý nghĩa quan trọng, gắn liền với cuộc đời của một người học sinh. biểu tượng của hoa phượng Cây phượng nở hoa vào tháng 4 đến tháng 6 chính là thời điểm nghỉ hè của tuổi học trò. Đặc biệt với những học sinh cuối cấp thì đây là giai đoạn chia tay bạn bè của mình, chia tay với thầy cô giáo đã gắn liền trong thời gian qua. Hoa phượng là biểu tượng của tình yêu học trò thơ ngây, mơ mộng. Dưới tán cây phượng là kỷ niệm quý báu của thời học sinh trong thâm tâm mỗi người. Đặc biệt là kỷ niệm tình yêu trong sáng, thơ ngây giữa hai người học sinh. Đó có thể là kỷ niệm vui, hạnh phúc nhưng đó cũng là thời điểm chia tay mối tình học sinh. hoa phượng Trên đây là những chia sẻ của Hoa Tươi Misshoa chúng tôi về ý nghĩa và đặc điểm của Hoa Phượng Vĩ thời học trò, nếu bạn thấy hãy và ý nghĩa hãy chia sẻ cho bạn bè nhé. >>Quý khách có thể xem thêm về các loại hoa tặng mẹ ý nghĩa nhất >> Tại đây Từ xa xưa hoa tươi đã xuất hiện và đến ngày nay hoa tươi không thể thiếu trong cuộc sống, ngày nay, hoa tươi là thông điệp gửi những thông điệp yêu thương đối với người và người, và là những thông điệp thay cho những lời nói, shop hoa tươi chúng tôi là nơi trao gửi yêu thương của tất cả mọi người.
SỰ TÍCH HOA PHƯỢNG VĨ Thơ Lê HoàngĐã xưa lắm ! Tại vùng quê nọ Một người Thầy dạy võ “tiếng tăm ” Bộ môn kiếm pháp có tầm Vang danh khắp chốn nghĩa nhân chu toànVợ mất sớm ..chẳng màng bước nữa Không có con , buồn bã thêm nhiều Cõi lòng trống trải cô liêu Tìm nơi cửa phật nhận điều muốn mong .Ông xin được năm con bụ bẫm Đem về nhà nuôi ẫm còn non Cưu mang dạy dỗ hết lòng Quan tâm từng phút … mỏi mong từng ngàyMuốn tất cả điều hay văn võ Năm bé trai như gió vẫy vùng Mỗi ngày mỗi lớn mỗi khôn Khoảng chừng mười bốn đã tròn ..mọi văn võ mê say kiếm thuật Cả năm người rất mực yêu cha Thảo ngoan hiếu đạo trong nhà Anh em đoàn kết thuận hòa vui nuôi sắm.. năm người năm bộ Áo giống nhau thắm đỏ tuyệt vời Ra đường trông thật là tươi Tự tin khỏe khoắn.. mọi người yêu thươngVào năm ấy quê hương có loạn Giặc tung hoành gây oán khắp nơi Đốt nhà cướp của giết người Dân tình căm phẫn nghẹn lời đắng cayTin tướng giặc sức dai rất khỏe Một cây to dẫm nhẹ ngã nhào Thân hình vạm vỡ khá cao Cây thương có thể đâm, xâu nhiều ngườiRồi tin khác bao lời đồn đại Nó khỏe vầy bởi tại ăn xôi Một khi tới bữa hắn rồi Vài mươi cân thịt nong xôi thật căm hận ….người Thầy xin chiếu* Quyết diệt thù để cứu dân nguy Nhưng ông bị ốm …bởi vì Uống vào thuốc độc tay thì quắp coTên tướng giặc ngầm dò ai giỏi Lệnh tay chân khử mới yên lòng Nhưng nào thỏa mãn ý mong Người thầy cố gắng vô cùng… vượt quaMột buổi sớm giặc đà kéo đến Thấy người Thầy đang luyện võ công Nhẹ nhàng ông dẫm cây sung Cây lay mỗi lúc vô cùng mạnh hơnRồi ông lại khẽ bưng cối đá Nhất bỗng lên… giặc há miệng cười Hắn bèn xuống ngựa làm chơi Đạp cây sung gãy …. rồi đôi cối đắc ý làm theo vượt trội Bảo lính canh trói lại người Thầy Bây giờ sự thể rất gay Tướng giặc cau mày khẩu khí lớn hơn“Tau nghe nói mày từng muốn đấu Nhưng bây giờ mạng xấu trong tay Muốn tau tha chết thân này Chuẩn bị xôi đầy nấu gấc thật thơmNăm mươi ký không hơn không kém Thịt bò tơ cắt xén kỹ càng Ngày mai đội đến giữa làng Trên đồi đóng trại không mang, gánh gồngChỉ phép đội và không dừng lại Đi từ nhà tới trại mà thôi Thịt bò rồi đến lượt xôi ” Nói xong cởi trói ….lên đồi chờ tinThầy dạy võ giận mình tím ruột Nhưng cũng dành ngậm nuốt đắng cay Các con không nó lúc này Bởi vì bận học xa , gay về liềnNghe tin giặc lòng điên dậy sóng Các chàng trai nhanh chóng xin về Sự tình cha kể lại nghe Các con tức tối… dặt dè Thầy khuyên“Cha có cách …hãy nên bình tĩnh Đợi ngày mai lên đỉnh diệt thù ” Ông tìm vay mượn để lo Mua một con bò tơ khỏe thịt ngonBa gánh nếp bà con góp lại Gấc ba mươi những trái đỏ màu Nấu mười nồi chín thật mau Dẻo thơm đẹp mắt ngọt ngào thoảng đưaÔng đội thịt …vì chưa lành hẳn Năm mươi cân cũng nặng trên đầu Mồ hôi nhễ nhại mắt ngâu Hắn ta thấy vậy gật đầu khen ngonCái miệng hắn mỏi mòn chờ đợi Nước dãi trào muốn tới ăn ngay “Còn mâm xôi nữa nhanh mày ” Nó giục ông thầy gấp gáp làm điThầy dạy võ ..tức thì đội tiếp Một nong xôi thơm nếp , gấc nồng Lần này thấm mệt chân ông Mồ hôi như suối …nhưng lòng rất vui“Ông tự nhủ.. mắt tươi sáng rực Nong xôi đầy gắng sức nhiều thêm” Bước đi chậm rãi lên thềm Tướng giặc rất thèm …nhưng nó nghĩ suy“Hắn bị độc vẫn lì chịu khó Con người này vốn rõ tài cao” Nó nhanh đứng dậy như chào Rút gương phóng mạnh đâm vào bụng dạy võ vẫn gồng mình lại Rút thanh gươm máu chảy tuôn trào Phóng càn vào ngực tầm cao Hắn nhanh né được… nhưng nào có hayNong xôi lớn khẽ bay như chớp Năm mũi gươm nhắm cướp đâm vào Bất ngờ phối hợp với nhau Nó chỉ thét gào một tiếng thật toTướng giặc chết… co dò bọn lính Chạy thoát thân trên đỉnh hoảng hồn Dẹp tàn quân địch ….các con Ôm cha nuôi khóc …héo mòn ruột ganCùng cả làng chôn cha tử tế Mỗi người trồng cây để bóng râm Xung quanh khu mộ âm thầm Lá xanh rất đẹp hàng năm lớn dầnCứ mỗi lần giỗ cha…..bọn họ Cả năm người áo đỏ kề bên Khắc sâu ơn đức cha hiền Nhớ thương vô hạn thiêng liêng trong đờiRồi lần lượt mỗi người nằm xuống Cây được trồng như sống bên cha Màu tươi sắc đỏ mặn mà Hoa bừng năm cánh thiết tha muôn đờiHoa như thể mâm xôi ngày đó Cùng bên cha dẹp bỏ quân thù Lưu truyền mãi mãi nghìn thu Nó là hoa Phượng vào mùa đỏ tươi.
Câu chuyện Sự tích cây hoa Phượng Sự tích cây hoa Phượng là truyện cổ tích Việt Nam, thể hiện tinh thần yêu nước và tình nghĩa cha con, đồng thời lí giải nguồn gốc tên gọi cây hoa Phượng vĩ. 1. Người thầy dạy võ Ngày xưa, ở một vùng đất đồi kia, có một ông thầy dạy võ nổi tiếng về tài đánh kiếm. Vợ ông chết sớm, ông thương vợ, không lấy ai nữa nên ông không có con. Ông đi xin năm người con trai mồ côi ở trong vùng về làm con nuôi. Ngoài những giờ luyện võ, ông lại cho năm người đi học chữ, vì ông muốn năm người cùng giỏi võ, giỏi văn. Tuổi năm người con xấp xỉ ngang nhau. Năm ấy, họ chỉ mới mười ba, mười bốn… Người nào học cũng khá và tài múa kiếm thì nổi tiếng khắp vùng. Ai cũng dễ nhận được họ vì ông sắm cho năm người năm bộ quần áo màu đỏ, để mặc ra đường. Thương cha nuôi nên năm người con rất biết nhường nhịn nhau và yêu quý mọi người trong làng… Năm ấy trong nước có loạn. Giặc ngoài kéo vào. Nhà cháy, người chết. Tiếng kêu khóc và lòng oán giận cứ lan dần, lớn dần. Đâu cũng đồn tên tướng giặc có sức khỏe kỳ lạ. Chỉ cần đạp nhẹ một cái cũng làm bật gốc được một thân cây to. Hắn lại sử dụng một cây thương dài và nặng, đâm chết từng xâu người một cách dễ dàng. Mọi người còn đồn thêm rằng hắn sở dĩ khỏe như vậy là vì hắn thích ăn thịt sống và đặc biệt hơn là chỉ thích ăn toàn xôi gấc chứ không thích ăn cơm. Mỗi lần hắn ăn hàng chục cân thịt cùng với một nong xôi gấc lớn. Người thầy dạy võ ở vùng đất đồi nọ định xin vua đi đánh giặc thì ngã ra ốm. Tay chân ông bị co quắp cả lại. Cụ lang giỏi nhất vùng đến xem bệnh và chỉ biết là ông uống phải thuốc độc. Ai cũng nghi tên tướng giặc đã ngầm cho những kẻ chân tay của hắn đi tìm giết trước những người tài giỏi trong nước. Người thầy dạy võ vừa uống thuốc, vừa ngày đêm ra sức tập luyện để tay chân mình lại cử động được như xưa. 2. Tên tướng giặc hống hách Một buổi sáng, tên tướng giặc bất thình lình phóng ngựa, dẫn quân lính của hắn kéo ập vào làng. Hắn thấy ông thầy dạy võ đang lấy chân đạp vào một gốc cây sung to. Cây sung lúc đầu bị rung khe khẽ, rồi mỗi lúc rung một mạnh hơn. Sau đó, ông nhấc một cái cối đá to đưa lên, đưa xuống, vẻ còn mệt nhọc. Tên tướng giặc cười phá lên rồi xuống ngựa giơ chân đạp nhẹ vào thân cây sung. Thế là cây sung bị gãy ngang và ào ào đổ xuống. Hắn lại nhẹ nhàng đưa một tay tóm lấy cái cối đá ném vứt đi, như ta ném một hòn gạch con và cho rơi ùm xuống cái ao lớn gần đấy. Hắn gọi mấy tên quân đến trói chặt ông thầy dạy võ lại rồi bảo – Ta nghe nói ngươi muốn đi đánh ta phải không? Bây giờ thì mạng ngươi nằm trong tay ta rồi! Muốn sống thì hãy giết một con bò tơ, lọc năm mươi cân thịt ngon nhất, nấu một nong xôi gấc rồi mang đến chỗ ta đóng quân ở trên ngọn đồi giữa làng. Phải đội trên đầu mà đi chứ không được gánh. Đi luôn một mạch, không được dừng lại hay đặt xuống nghỉ. Đội thịt đến trước! Đội xôi đến sau! Nói xong, hắn ra lệnh cởi trói cho ông. Người thầy dạy võ giận tím ruột, tím gan nhưng chẳng nói gì. Lúc ấy năm người con đang đi vắng, họ phải đi học chữ xa làng và lại sắp đến mùa thi. Không ai dám rời cái bút cái nghiên. Nhưng vừa nghe tin giặc kéo đến làng, họ lập tức đeo gươm vào người mà xin thầy cho về. Về đến nhà, nghe cha kể chuyện lại, năm người con nổi giận, muốn chạy đi tìm tên tướng giặc hung ác để giết ngay. Người bố liền khuyên – Không được! Lúc nào quân lính của hắn cũng vây quanh, khó mà đến gần. Ngọn thương của hắn lại có thể đâm chết người từ rất xa. Các con cứ bình tĩnh, ta đã có cách khử hắn! Người cha đi vay tiền mua một con bò tơ, mổ thịt, rồi lọc lấy năm mươi cân thịt ngon nhất để vào một cái nia to. Ông lại đi vay ba gánh nếp trắng, đi xin ba chục quả gấc đỏ, nấu một chục nồi xôi thật dẻo. Ông đội nia thịt bò tơ đến trước. Chân ông còn đau, năm mươi cân thịt đội trên đầu không phải là nhẹ. Ông đội nia đi, mồ hôi vã ra đầy trán. Tên tướng giặc thấy ông đội thịt đến, mồm cứ nuốt nước bọt ừng ực. Hết nuốt nước bọt ừng ực, hắn lại khoái trá cười to. Còn người đội thịt thì bấm ruột chịu đựng và nghĩ thầm – Cho ngươi cứ cười, rồi ngươi sẽ biết… Tên tướng giặc cười nhận thịt xong quát to lên và giục – Còn nong xôi nữa, ngươi về đội đến đây ngay! Người thày dạy võ lại về đội nong xôi đến. Nong xôi to và nặng hơn nia thịt nhiều. Nhưng xôi nấu ngon và nhìn đẹp quá. Ông đội nong xôi đi đến đâu, ở đó cứ thơm lừng. Mới đi được nửa đường, mồ hôi ông đã vã ra đầy mặt, đầy người. Đôi chân ông mỗi lúc một yếu, cứ run lẩy bẩy. Cái cổ cứ như muốn gãy gập lại. Ông vẫn bặm môi, cắn răng và bắt đầu leo lên đồi. Tuy mệt lử nhưng đôi mắt ông sáng quắc và lòng ông rất vui. Ông tự nhủ – Gắng lên! Chỉ cần một lúc nữa, một lúc nữa… Tên tướng giặc ngồi trên cao theo dõi, vừa hả dạ, vừa lo lắng. Hắn nghĩ – Tên này không bị thuốc độc của ta thì khó mà trị được hắn. Mà ngay bây giờ, hắn vẫn là một tay đáng sợ. Cái nong xôi gấc to lớn, thơm lừng vẫn lù lù tiến lên đồi. Mặt người đội xôi tái hẳn lại. Chỉ có đôi mắt. Đôi mắt vẫn sáng quắc. Nong xôi có lúc lảo đảo, ngả nghiêng, nhưng liền đó lại gượng lại, rồi nhích dần lên. 3. Năm người con dũng cảm và câu chuyện Sự tích cây hoa Phượng Tên tướng giặc vội giật lấy thanh gươm của tên lính hầu rồi đứng phắt dậy, phóng gươm đi. Đường gươm sáng rực lên như một tia chớp, cắm vào bụng người thầy dạy võ làm ông chực gục xuống. Nhưng ông đã gượng đứng thẳng lên và đưa tay rút lưỡi gươm ra, phóng lại vào ngực kẻ thù. Tên giặc tránh được. Bỗng từ trong nong xôi, năm người con nằm quây tròn được xôi phủ kín, đã vung kiếm nhảy ra và như năm làn chớp đâm phập cả vào ngực tên giặc tàn ác. Quá bất ngờ, tên tướng giặc không chống đỡ kịp, rú lên một tiếng rung cả ngọn đồi rồi ngã vật xuống. Thấy tướng đã chết, bọn lính giặc hoảng quá, kéo nhau chạy bán sống bán chết. Dẹp giặc xong, năm người con trai trở về ôm lấy xác người cha nuôi khóc vật vã mấy ngày liền. Cả làng cùng năm người con lo chuyện chôn cất rất chu đáo. Dân làng mỗi người một nắm đất đắp cho ngôi mộ ông thầy cao lên. Thương bố nuôi, năm người con lại trồng quanh khu mộ năm gốc cây con, một giống cây có lá đẹp như thêu và có nhiều bóng mát. Hàng năm, đến ngày giỗ bố, họ lại đem áo đỏ ra mặc. Đến lúc năm người lần lượt chết đi thì năm cái cây họ trồng quanh khu mộ người bố cũng lần lượt ra hoa màu đỏ thắm, đúng vào ngày giỗ người thầy dạy võ. Hoa đỏ như muốn nói với mọi người rằng Tuy chết đi, nhưng năm người con vẫn yêu thương người cha nuôi và hàng năm đến mùa giỗ cha, họ lại mặc áo đỏ để tưởng nhớ người đã khuất… Hoa có năm cánh đỏ rực và nhìn cả cây hoa nở rộ, người ta thấy giống như một mâm xôi gấc. Cái mâm xôi ngày nào người cha đã giấu năm người con trong đó và đội đi giết giặc. Đó là sự tích cây hoa Phượng ngày nay. Mỗi năm, khi mùa Hè đến, mùa thi đến, hoa Phượng lại nở đỏ đầy cây, đầy trời. Khi mùa Hè qua, trên khắp các cành cây, người ta lại thấy hiện ra những quả Phượng dài như những thanh gươm của năm người con trai ngày trước… Truyện sự tích cây hoa Phượng – – Truyện sự tích cây hoa Phượng Đôi nét về loài cây trong truyện Sự tích cây hoa Phượng Phượng có danh pháp khoa học là Delonix regia, thuộc họ Caesalpiniaceae, với nhiều tên gọi khác nhau Phượng Vĩ, Xoan Tây, Điệp Tây,… Đây là một loài thực vật có hoa, sinh sống tại vùng nhiệt đới hoặc cận nhiệt đới. Cây hoa Phượng có nguồn gốc từ Madagascar, được trồng khá phổ biến tại khu vực Caribe. Tại Việt Nam, giống cây phượng vĩ này được người Pháp du nhập vào vào được trồng ở những năm cuối của thế kỷ 19. Lúc bấy giờ chúng được trồng đầu tiên tại các thành phố lớn như Đà Nẵng, Sài Gòn, Hải Phòng. Hiện nay được trồng hầu hết các tỉnh thành trong cả nước trên vỉa hè, trường học, công viên, vườn nhà, khu dân cư… Đặc biệt Hải Phòng được mệnh danh là “Thành phố hoa phượng đỏ”. Nơi đây hoa phượng được trồng khắp nơi, và có cả một công viên trồng hoa phượng ngay trung tâm thành phố. Hàng năm vào tháng 5, nơi đây diễn ra lễ hội hoa phượng khá độc đáo. Theo văn học dân gian Việt Nam, thì nguồn gốc của loài cây này được biết đến qua truyện Sự tích cây hoa Phượng kể trên. Ý nghĩa của hoa Phượng Vĩ Phượng Vĩ được trồng rất nhiều trong trường học nhằm tạo ra bóng mát, vì thế hình ảnh hoa phượng rất đối quen thuộc và gắn liền với lứa tuổi học trò. Hoa phượng nở vào giai đoạn kết thúc năm học. Chính vì vậy, ý nghĩa của hoa Phượng Vĩ thế hiện cho sự chia ly, tình yêu ngay thơ, trong sáng nhưng cũng vô cùng mãnh liệt. Bài thơ Hoa Phượng [Lê Huy Hòa] Bài thơ Hoa Phượng của tác giả Lê Huy Hòa miêu tả tâm trạng ngạc nhiên của bạn nhỏ khi thấy cả dãy phố nhà mình cả một trời hoa Phượng đỏ đã bung nở. Hôm qua còn lấm tấm Chen lẫn màu lá xanh Sáng nay bừng lửa thẫm Rừng rực cháy trên cành. Bà ơi sao mà nhanh Phượng mở nghìn mắt lửa Cả dãy phố nhà mình Một trời hoa Phượng đỏ. Hay đêm qua không ngủ Chị gió quạt cho cây Hay mặt trời ủ lửa Cho hoa bừng hôm nay. Tác giả Lê Huy Hòa
sự tích hoa phượng vĩ