Bình luận về Tác Phẩm "Dẫu Lìa Ngó Ý Còn Vương Tơ Lòng" 3 Phiếu. Sao điểm. 5 Sao; 4 Sao; 3 Sao; 2 Sao; 1 Sao. Truyện ngắn Dẫu Lìa Ngó Ý Còn Vương Tơ Lòng Số lần đọc: Tìm Thể Loại. Thể Loại. Truyện ngắn; truyện dài; Biên khảo, Tuỳ Bút, Tản Văn;
Quyển 3 - Chương 175: Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng. Chương trước Chương tiếp . Tháng Mười một năm Vĩnh Ninh thứ tư, tin Trịnh Luân giết Tiết Thịnh Anh chiếm Thanh Châu tự lập truyền đến Thịnh Đô. Phong Quân Dương dâng tấu phẫn nộ quở mắng Trịnh Luân, nói hắn là
Nữ Bộ Bản Sắc Chương 131 : Thứ 131 chương dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng. Người đăng: yappa Ngày đăng: 17:59 20-08-2018
Dẫu lìa ngó ý còn vương Tơ lòng vô tận khẩn trương vô tình Trăm năm dâu biển dị hình Da vàng mũi tẹt tự tình da đen Lục hồng hoa lá hằng hằng Thùy dương môn ngoại tuyết băng tạ từ
Dẫu lìa ngó ý, còn vương tơ lòng Nhân tình, nhắm mắt chưa xong Biết ai hậu thế, khóc cùng Tố Như? Mai sau, dù có bao giờ Câu thơ thuở trước, đâu ngờ hôm nay! Tiếng đàn xưa đứt ngang dây Hai trăm năm lại càng say lòng người
Tóc tơ căn vặn tấc lòng, Trăm năm tạc một chữ đồng đến xương. Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng. Đoạn trích này góp phần giúp người đọc hiểu đúng và hiểu sâu hơn nội dung đoạn Trao duyên, vì đây là một kỉ niệm đẹp đối với Thuý Kiều và nàng sẽ nhớ mãi
VT0P. LAIQUANGNAM “dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng” Lần theo lời dẫn của lớp đàn anh đi trước trong văn giới và giáo giới thuộc ĐHSP & ĐHVK SG; laiquangnam tôi tra tìm trên mạng internet bài thơ Đường của Mạnh Giao có câu thơ gốc mà họ đã mách. Nay tôi giới thiệu đến các bạn nhân ngày xuân, xin cùng ngẫm nghĩ về một câu thơ Kiều trứ danh “ dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng“. Riêng cụ Bùi khánh Diễn 2, lớp già khoa bảng, thuộc lớp người sinh vào cuối thế kỷ thứ 19 thì quy câu trên vào một câu trong Hựu cổ thi 3. Nói chung lớp cũ, lớp mới đều quy chiếu về “Hán+” cả. Câu Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng! nằm trong đoạn văn nằm trong Đoạn trường tân thanh Kiều năm xưa, anh chị em mình đã học nó vào hai năm đệ tứ và đệ nhị thời VNCH; đoạn nàng rơi vào lầu xanh lần thứ hai, thương thân và nhớ người . 2235- Đoái thương muôn dặm tử phần Hồn quê theo ngọn mây Tần xa xa; Xót thay huyên cỗi xuân già, Tấm lòng thương nhớ, biết là có nguôi. 2239- Chốc là mười mấy năm trời, Còn ra khi đã da mồi tóc sương. Tiếc thay chút nghĩa cũ càng, 2242- Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng! 2343- Duyên em dù nối chỉ hồng, May ra khi đã tay bồng tay mang. Tấc lòng cố quốc tha hương, Đường kia nỗi nọ ngổn ngang bời bời. Đủ thứ nhớ!; nhớ cha nhớ mẹ, nhớ tình nhân, nhớ người đã từng cho mình biết thế nào đời sống vợ chồng, gối chăn. Nhớ cô em gái bé bỏng. Và cuối cùng là nhớ quê hương. Nhớ rồi tự thương mình “Đường kia nỗi nọ ngổn ngang bời bời.”Kiều; đúng như anh em mình năm xưa thời SVSG mình thường đọc câu “nghĩ đến tương lai trào nước mắt, nhìn về quá khứ toát mồ hôi”. Rồi “cùng một lứa bên trời lận đận!" PHV,TBH và “ lũ chúng ta sinh lầm thế kỷ “ VHC Do vì nhiều người còn lậm thơ Đường nên laiquangnam tạm dùng bài thơ Đường của Mạnh Giao làm trọng tâm cho bài này. -o0o0o- Mạnh Giao 孟郊, 751-814,, Khử* phụ 去婦 I- Nguyên tác 去婦 君心匣中鏡, 一破不復全。 妾心藕中絲, 雖斷猶牽連。 II-Phiên âm Khử phụ Quân tâm hạp trung kính Nhất phá vô phục toàn Thiếp tâm ngẫu trung ty Tuy đoạn do khiên liên III-Chú vài từ 匣 hạp là cái hộp 破 phá là làm hỏng đi ,"Việt ngữ " phá nát 藕 Tàu rặt, ngẫu là cái ngó sen 猶 do là như, giống Tạm dịch tiêu đề Người vợ bị ruồng bỏ 去 khử , hay Người vợ cũ 去 khứ . IV-Bản dịch dẫn dòng thơ lục bát quốc âm Như gương trong hộp lòng chàng Một khi chớm nứt khó hoàn nguyên gương Lòng sen trong thiếp thắm thường Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng K tình cùng khách thơ . Một là, Bạn có nghĩ rằng Nguyễn Du mượn câu thơ này của Mạnh Giao chăng? Tôi e rằng mình sai, tôi ngu vì cả tin lớp già và buộc phải lần theo nó cho ra ngô ra khoai. Thứ nhất, nội dung thơ Mạnh Giao là bài thơ bỏ vợ, hay bà vợ bị bỏ. Ai là người đã bỏ vợ nàng Kiều? Nếu không có ai bỏ Kiều và chỉ có Kiều chủ động hoặc gây nên nghiệp cho mình thì Nguyễn Du mắc mớ gì, tội vạ gì phải mượn câu này để chuyển sang lục bát cho mệt cái đầu? Thứ hai, từ câu gốc 5 từ “ Tuy đoạn do khiên liên “ khô khốc sang câu 8 từ “Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng K” rất mượt mà thì thi nhân Nguyễn Du phải tốn thời gian bao lâu? Rõ ràng trường hợp này rất khác với trường hợp hai câu trong bài viết trước, “ trước sau nào thấy bóng người, hoa đào năm ngoái còn cười gió đông “ trong bài thơ của Thôi Hộ nhiều. Thứ ba hình ảnh ngó sen có xa lạ với người Việt không? Không. Là xứ nhiệt đới, đâu đâu cũng trồng sen, trong ao nhà chùa, trên đồng ruộng, trong ao nhà, vậy thì hình ảnh này đâu có xa lạ với người khi họ dùng gỏi, dùng nộm sen hay dưa muối. Nguyễn Du, một thi hào Việt nam với sự quan sát cực kỳ tinh tế dễ gì lại bỏ qua một hình ảnh đẹp, khi ngó sen đứt lìa trong miệng mình sau nhiều bữa nhấm rượu. Từ ba lý do trên tôi hoàn toàn bác bỏ ai đó cho rằng có sự vay mượn này. Ai thích đội Hán+ thì cứ đội xin đừng kéo thế hệ trẻ không biết Hán+ vào đây. Về lý do Thứ nhất, xin bạn đọc tự hỏi; Kiều thương nhớ ai? Nàng có bị chồng bỏ không? Chẳng có ai bỏ chịu bỏ nàng cả. 1- Chính thức có đám cưới giả là Mã giám sinh. Nhưng Mã hành xử rất trâu bò, mã là ngựa mà! Anh ta lại là người biết nàng đầu tiên. Một cơn mưa gió nặng nề,4 Thương gì đến ngọc tiếc gì đến hương. Đêm xuân một giấc mơ màng,4 hoa để đó, mặc nàng nằm trơ . Giọt riêng tầm tã tuôn mưa!, 5 Chắc chắn nàng không nhớ thằng quỷ này rồi. Nếu có dịp trả thù xưa thì nàng hẳn sẽ ra tay rất nặng. 2- Nàng có làm vợ Từ Hải, nhưng đoạn làm đám cưới với Từ hải thì ở đoạn sau. Vậy là Từ Hải bị loại trong câu thương nhớ này6, xin vào link “Sông Hương đọc Vũ Hạnh múa mỏ”. 3- Nàng có từng làm vợ Thúc Sinh không? Có. Thúc sinh có chủ động bỏ nàng không? Không, bởi có lúc nàng đã ước mơ được chính thức làm vợ nhỏ. 4- Còn Kim Trọng có xơ múi gì trong câu này không? Ô là là!. Anh chàng tình nhân mắc dịch này bạo lắm là cầm tay là cùng vào lúc tuổi mới lớn thôi mà. Vướng vào anh chàng này, rách việc là cái chắc. Chỉ có vậy . Vậy thì câu “Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng” K là nỗi nhớ Thúc sinh mà thôi. Một nỗi nhớ đậm đà, cho dù bị vợ lớn “ dần cho tơi tả“, cho dù nàng phải xa anh chàng họ Thúc này. Nàng lòng vẫn tràn thương nhớ khi nàng phải rơi vào lầu xanh lần hai này, khi nàng hồi tưởng những ngày qua. Có thể vì nghĩ đến Thúc Sinh mà sau này nàng nhẹ tay với Hoạn thư chăng?. Một khi người thi nhân đặt một đoạn thơ mình ưa thích thì thi tứ sẽ trở nên dồi dào và câu thơ "Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng” nó sẽ tự bật ra. Tôi tin vậy cho dù tôi không biết làm thơ. Vậy thì, Bạn may mắn hơn tôi, bởi bạn không mấy quan tâm lời mách của mấy ông lậm thơ Đường nên khỏe, còn laiquangnam ngu vì đã tốn thì giờ thay vì đi uống cà phê với bè bạn lại tốn thì giờ vì nó. Ngu thì phải rồi!. Than gì bây giờ. “Tấm lòng tri kỷ từ nay xin chừa”. Từ nay thề không bao giờ dại nghe lời đàn anh lậm Hán+nữa, bởi nếu như bạn đọc đoạn này 847- Một cơn mưa gió nặng nề,4 Thương gì đến ngọc tiếc gì đến hương. 849- Đêm xuân một giấc mơ màng,4 850- Đuốc hoa để đó, mặc nàng nằm trơ . 851- Giọt riêng tầm tã tuôn mưa!, 5 mà Bạn lại liên tưởng đến thơ Đường cho câu 847-Một cơn mưa gió nặng nề,4 là do câu Dạ lai phong vũ thanh, và câu 849.“ Đêm xuân một giấc mơ màng”, là do câu Xuân miên bất giác hiểu. Cả hai câu “Dạ lai phong vũ thanh" và "Xuân miên bất giác hiểu” nằm trong một bài thơ Đường rất quen của Mạnh hạo Nhiên có tên là Xuân hiểu thì quả là bá láp quá. Vậy thì Việc đi tìm xuất xứ câu thơ của tiền nhân, nhất là trong Đoạn Trường Tân Thanh Kiều của Nguyễn Du thì tôi hay bạn cần phải rất tỉnh “trước sau“. Mang tiếng là người đội Hán+ lên đầu quả là quá ư là xấu hổ!. Lớp già đội Hán+ và lớp sòn sòn cũng đội Hán+, mong rằng lớp trẻ sau này đừng bao giờ đội Hán+ như thế lớp xưa nữa, có thế thì văn học Việt nam ta mới không bao giờ được “ai đó” hiểu là văn học chỉ toàn vay mượn Hán+ và Hán+ VI-Tham khảo 1 Bản chữ Hán này lấy từ mạng internet của mấy chú Ba Và từ “Khứ 去” là đã qua, trong "Việt ngữ " có khi đọc là khử. Khử là làm cho mất đi. “Khử” trái với “hóa”. Hóa là làm cho có. Khử ở đây được xem như tính từ, khử phụ là người vợ bị chồng bỏ hay các bạn đọc “khứ phụ” là người vợ cũ cũng OK. Tùy. Với chúng ta chỉ cần biết câu đó Dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng K nằm trong đoạn Kiều sắp được Từ Hải rước về tư dinh làm lệnh bà.. 2 Bùi khánh Diễn, Kim vân Kiều, Sống Mới, Saigon, tái bản 1960 bản in lần thứ 3, bản in xuất hiện lần đầu vào năm 1926 tại Hànội. Bùi khánh Diễn [1851-1912] Cụ được xem như người thứ hai chú thích Kiều vào năm 1912, sau Trương Vĩnh Ký. Đến năm 1960, Kịch tác gia Vũ khắc Khoan là cháu rễ của cụ cho tái bản tại quyển này Cụ BKD săm soi từng chữ của Nguyễn Du rồi qui kết vào một “văn bản “ Tàu đã từng có câu như thế. 3 Câu này cụ Bùi ghi, câu có nguồn từ “liên căn chiết đoạn ti do khiên ” trong Hựu cổ thi. Nghĩa là Sen đứt rễ tơ còn vướng .Trang 206 sách đã dẫn sđd 2 . 4 Xuân hiểu Xuân miên bất giác hiểu Xứ xứ văn đề điểu Dạ lai phong vũ thanh Hoa lạc tri đa thiểu Mạnh Hạo Nhiên Dịch thơ quốc âm Xuân hiểu Sớm xuân. Say Giấc xuân, đâu hay trời sáng , Đều nơi nơi rúc rích chim kêu. Đêm qua tiếng gió mưa nhiều, Hoa rơi bao cánh?, bây nhiêu ngoài trời!. Laiquangnam 5 Cụ Bùi Khánh Diễn chú như dzầy về bốn từ “ tầm tã tuôn mưa” trong câu Kiều 851-Giọt riêng tầm tã tuôn mưa!, 泣哭如雨, khấp khốc như vũ Kinh thi khóc như mưa. trang 100 sách đã dẫn. Cụ làm như tiền nhân ta không có cụm từ nước mắt như mưa bao giờ. Giỡn Cụ! Thùng thùng trống đánh ngũ liên Bước chân xuống thuyền nước mắt như mưa. cadao Quảng Nam . 6 Hưởn thì vào link này nghe thiên hạ “đấu “ 7- Bạn ráng đọc thêm chừng 15 câu nữa thôi là đến đoạn 2261-Hai bên mười vị tướng quân, Đặt gươm, cởi giáp, trước sân khấu đầu. Cung nga, thể nữ nối sau, Rằng Vâng lệnh chỉ rước chầu vu qui. Nàng trở thành lệnh bà, bà lớn Từ Hải . Một ngày cuối năm con rắn tại quê người, Laiquangnam. Kỳ sau, dịch đưa câu thơ dịch này Non Yên đâu chẳng tới miền [CPN] Nhớ chàng thăm thẳm đường lên tới trời [CPN]. của bà Đoàn thị Điểm trong Chinh phụ Ngâm thuộc bài nào. trang laiquangnam
Từ điển mở Wiktionary Bước tới điều hướng Bước tới tìm kiếm Mục lục 1 Tiếng Việt Cách phát âm Danh từ Dịch Đồng nghĩa Tham khảo Tiếng Việt[sửa] Cách phát âm[sửa] IPA theo giọng Hà Nội Huế Sài Gòn təː˧˧ la̤wŋ˨˩təː˧˥ lawŋ˧˧təː˧˧ lawŋ˨˩ Vinh Thanh Chương Hà Tĩnh təː˧˥ lawŋ˧˧təː˧˥˧ lawŋ˧˧ Danh từ[sửa] tơ lòng Từ dùng trong văn học cũ chỉ tình yêu mến, nhớ nhung. Dẫu lìa ngó ý, còn vương tơ lòng Truyện Kiều Dịch[sửa] Đồng nghĩa[sửa] tơ vương Tham khảo[sửa] "tơ lòng". Hồ Ngọc Đức, Dự án Từ điển tiếng Việt miễn phí chi tiết Lấy từ “ Thể loại Mục từ tiếng ViệtMục từ tiếng Việt có cách phát âm IPADanh từDanh từ tiếng Việt
Cực hay! Tuyệt đẹp! Siêu phẩm ngôn từ! Nguyễn Thạch Giang giảng “Ngó sen dù bị ngắt lìa ra nhưng những sợi tơ trong lòng ngó sen không đứt hẳn mà vẫn còn vướng liền nhau; khác nào như Kiều vì cảnh ngộ mà phải lìa Kim Trọng, nhưng về tình thì lòng vẫn luôn luôn nhớ chàng, lòng vẫn luôn luôn vương vấn không dứt được với chàng.” Nguyễn Du, Truyện Kiều, Nguyễn Thạch Giang khảo đính và chú thích, NXB Đại học & Trung học chuyên nghiệp, Hà Nội, 1972. Đây là một lời giảng nhập nhằng dẫu lìa ngó ý và còn vương tơ lòng là hai vế độc lập với nhau về hình tượng nên không thể giảng rằng “những sợi tơ trong lòng ngó sen không đứt hẳn mà vẫn còn vướng liền nhau”. Đứt hẳn rồi. Lìa hẳn rồi. Chỉ có tơ lòng, và riêng tơ lòng, mới “luôn luôn vương vấn không dứt được” mà thôi. Chữ nghĩa rành rọt, rạch ròi ra đó mà. Vậy thì tại sao lại nảy ra cái sợi “tơ lòng thòng” với hai chữ ngó ý? Sự thể là như sau. Theo Đào Duy Anh thì “Các bản Nôm từ Liễu Văn Đường đều chép Dẫu lìa tơ ý; KOM Kiều Oánh Mậu - AC chép là Dẫu lìa ngó ý, người ta đọc đã quen” Từ điển Truyện Kiều, NXB Khoa học xã hội, Hà Nội, 1974. Hóa ra hai chữ “ngó ý” là sản phẩm beauty salon “made by KOM”. Còn bản Duy Minh Thị 1872, gần với nguyên tác của Nguyễn Du nhất, lại chép là dẫu lìa tơ chỉ. Thế là đã trải qua hai lần dao kéo lần trước là từ dẫu lìa tơ chỉ thành dẫu lìa tơ ý rồi lần sau là từ dẫu lìa tơ ý thành dẫu lìa ngó ý. Chúng tôi cho rằng theo nguyên tác thì bốn chữ đang xét là dẫu lìa tơ chỉ và cả là Dẫu lìa tơ chỉ còn vương tơ lòng. Với câu này, ý Kiều - cũng là Nguyễn Du - muốn nói là dù cho bị chia lìa với Kim Trọng trên thực tế lìa tơ chỉ nhưng đối với chàng thì nàng vẫn thương nhớ không nguôi vương tơ lòng. Ở đây, tác giả đã chơi chữ một cách tế nhị bằng cách dùng tơ chỉ để đối với tơ lòng. Nghĩa là ông đã cố ý dùng chữ tơ hai lần. Tơ chỉ thì đứt hẳn không có lòng thòng gì hết chứ tơ lòng thì còn vương. Tơ chỉ là sợi chỉ hồng mà Nguyệt Lão dùng để buộc chân Kim Kiều với nhau bây giờ đã đứt lìa nhưng tơ lòng, tức tình yêu Kiều dành cho Kim thì vẫn đeo đẳng nàng, không buông tha. Sửa tơ chỉ thành tơ ý thì làm cho câu thơ trở thành vô nghĩa tơ ý với tơ lòng cũng “xem xem” với nhau, chỉ là một thứ mà thôi. Chẳng thế mà Tản Đà đã nhận xét “Chữ ý trong câu đây, chỉ là nhân chữ lòng mà đặt ra” dẫn theo Trần Văn Chánh, Trần Phước Thuận, Phạm Văn Hòa, Truyện Kiều tập chú, NXB Đà Nẵng, 1999. Cùng nghĩa mà đối với nhau thì bảo sao không vô nghĩa cho được? Đến như sửa thêm một nấc nữa thành ngó ý thì chỉ là chuyện thùng rỗng kêu to mà thôi… Vậy tơ chỉ mới chính là chữ của Nguyễn Du. Nhưng Nguyễn Tài Cẩn còn đi xa hơn mà lập luận rằng “nếu sau này, ở câu 2586, nhà thơ nghĩ đến cây đàn TIỂU LÂN và viết “tơ lòng đã dứt dây đàn Tiểu Lân” thì ở đây cụ cũng có thể nghĩ đến cây đàn LỤC Ỷ 綠綺 mà Tư Mã Tương Như đã dùng để tỏ tình, và viết “Dẫu lìa tơ Ỷ còn vương tơ lòng” đàn LỤC Ỷ gọi tắt là Ỷ Cầm = đàn Ỷ”. Tư liệu Truyện Kiều - Thử tìm hiểu bản sơ thảo Đoạn trường tân thanh, NXB Giáo dục, 2008, Vì quá phấn khích với cây “lục ỷ” mà Nguyễn Tài Cẩn không ngờ là mình đã phạm phải một mâu thuẫn thô sơ. Ông giảng rằng lục ỷ là cây đàn “mà Tư Mã Tương Như đã dùng để tỏ tình”. Từ đây suy ra, ta có tơ ỷ chữ của Nguyễn Tài Cẩn là “tơ tình” nên lìa tơ ỷ hiển nhiên là Kiều chẳng còn vương vấn gì trong tình yêu đối với Kim Trọng nữa. Thì làm sao mà còn vương tơ lòng cho được?
Gợi ý 1. Giới thiệu tác giả, tác phẩm và đoạn thơ cần phân Đại ý Đoạn thơ bày tỏ niềm cảm thông sâu sắc của Tố Hữu với Nguyễn “Nỗi niềm xưa nghĩ mà thương” -“Nỗi niềm xưa” là nỗi niềm của người xưa - của Nguyễn Du. “Thương” là thái độ tình cảm của Tố Hữu dành cho Nguyễn Du mà đặc biệt là nỗi niềm của Nguyễn Nỗi niềm của Nguyễn Du lúc sinh thời + Tình đời sâu nặng “Dìa lìa ngó ý còn vương tơ lòng/ Nhân tình nhắm mắt chưa xong” sử dụng hình thức tạp Kiều + Nỗi cô đơn và khao khát được chia sẽ, đồng cảm “Biết ai hậu thế khóc cùng Tố Như” Vận dụng linh hoạt ý thơ của Nguyễn Du trong bài Độc Tiểu Thanh ký => Tố Hữu vừa cảm thông nỗi cô đơn, vừa trân trọng tình đời sâu nặng và khao khát được hậu thế đồng cảm của Nguyễn Hai câu cuốiSử dụng hình thức tập Kiều để thể hiện sự nhắn gửi của Nguyễn Du đối với hậu thế “ Mai sau dù có bao giờ “ và tác giả bày tỏ sự đồng cảm của hiện tại đối với quá khứ, của tác giả đối với Nguyễn Du “Câu thơ thuở trước đâu ngờ hôm nay.”5. Mối đồng cảm của tác giả với Nguyễn Du đã làm nên giá trị nhân đạo cho đoạn cũng như bài thơ.
dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng